Bài dự thi viết về thầy cô và mái trường số 6

Thứ tư - 30/11/2016 18:45
BTT trân trọng giới thiệu bài viết dự thi về thầy cô và mái trường của em Hoàng Thị Hạnh 12C5
Bài viết mở đầu bằng bài thơ: Người lái đò
Người lái đò
                                         Một đời người - một dòng sông...
                                         Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
                                         "Muốn qua sông phải lụy đò"
                                         Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ... 
                                        
                                         Tháng năm dầu dãi nắng mưa
                                          Con đò trí thức thầy đưa bao người
                                          Qua sông gửi lại nụ cười
                                           Tình yêu xin tặng người thầy kính thương
                                         
                                         Con đò mộc - mái đầu sương
                                         Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
                                         Khúc sông ấy vẫn còn đây
                                         Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...
 
          Có lẽ khoảng thời gian này là lúc chúng ta –lớp lớp lứa học trò đang hướng về một ngày mà tôi cho đó là ngày đặc biệt nhất của những “người lái đò ” đó  là ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11.Nhưng có lẽ với tôi  ,có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng chúng tôi ,khóa học sinh  2014-2017 được tham dự lễ kỉ niện này ,quan trọng hơn cả là được ngồi cầm bút viết và bắt đầu nhìn lại cả một quãng thời gian gắn bó với biết bao kỉ niệm đẹp với thầy cô cũng như mái trường –Trường THPT Chuyên Lê Qúy Đôn .  
      Trong giây phút xúc động này, tôi nhìn lại chặng đường mà tất cả chúng ta đang và chuẩn bị đi qua, đó là gần ba năm học tại trường THPT chuyên Lê Qúy Đôn, tôi không khỏi bồi hồi và dạt dào khi nhớ lại những kỉ niệm của chúng ta đã dành cho nhau cũng như những  tình cảm mà thầy cô dành cho chúng ta. Đã hơn 2 năm, khoảng thời gian không dài với một đời người, nhưng đủ để lưu giữ nhưng kỉ niệm tốt đẹp về bạn bè, thầy cô và mái trường …Vào lúc này đây tôi cảm thấy thật tiếc , tôi tiếc vì không còn nhiều thời gian ở lại mái trường yêu dấu này, cũng như giây phút chúng tôi chia tay nhau và chia tay thầy cô sắp đến…Tôi muốn viết để nói lên cảm xúc lúc này nhưng không dễ , bởi có quá nhiều kỉ niệm biết viết sao cho đủ đây , viết sao cho thỏa những suy nghĩ lúc này đây  . Tự dưng thấy  nhớ, nhớ thầy cô ,bạn bè quá  .Làm sao để nói hết được tình cảm mà thầy cô trong ngôi trường này đã “nuôi dưỡng’’ chúng tôi như những đứa con gia đình như thế nào… Tôi lo sợ mất đi một điều gì đó đã quá quen thuộc trong suốt gần 3 năm học , hằng ngày được các thầy cô giảng bài , được học ,được rèn cả kỹ năng sống  . Sợ phải chia tay những đứa bạn vẫn ngày ngày cùng mình học tập và  lô đùa cùng  nhau, và nhất là phải xa đứa bạn cùng bàn… và tôi sợ nhất là khi mình mất phương hướng mà không có cô ở bên khuyên bảo và an ủi.
     Mái trường này-ngôi nhà thứ 2 của tôi , nơi mà có khi tôi yêu hơn cả nhà ,đó là nơi tôi ngồi học ngày ngày, nơi luôn có những đứa bạn sẵn sàng giúp đỡ , quan tâm tôi, tôi yêu tất cả mọi thứ và quan trọng hơn tôi đã yêu cô, cô giáo dạy tôi học,nhất là cô giáo chủ nhiệm của tôi ,cô Trần Hương Giang .Cô dạy tôi trưởng thành ,dạy cách làm người để sống tốt sống đẹp… Nhiều lúc tôi chỉ muốn nói với cô rằng: “ Cô ơi cô thật tuyệt ”. Khi em vấp ngã, khi em thất bại luôn có cô ở bên, luôn có cô mở rộng vòng tay đón em về như đứa con lạc đàn . Nếu như không có cô em cảm giác như đã mất đi một người yêu mình, một người hiểu , quan tâm mình  …  và lo sợ rằng  cô sẽ quên em khi em rời xa mái trường này cô à! … Cô ơi, em quý và yêu cô nhiều lắm và em chỉ muốn dừng lại mãi khoảng thời gian này để được ở bên cô và được cô dạy dỗ, được cô quan tâm mãi thôi!.
    Và nỗi nhớ thì không thể đo được ít hay nhiều ,tình cảm cũng vậy  sẽ không kết thúc. Hiện tại hay tương lai thì hình ảnh thầy cô bạn bè mái trường sẽ mãi trong trái tim . Nỗi nhớ theo thời gian sẽ ngày một đong đầy, những gì thầy cô và chúng em dành cho nhau sẽ còn mãi và luôn là những hoài niệm tươi đẹp trong quá khứ.
    Xa mái trường này, mỗi người một ngả, mỗi người sẽ có cho mình  lối đi riêng, cái gì cũng riêng… nhưng em biết rằng các thầy cô vẫn luôn ở đây, luôn in ấn hình ảnh của chúng em ở  trong trái tim và ngay cả khi lúc chúng em đã rời xa mái trường yêu dấu này, vẫn mỉm cười chào đón chúng em  khi chúng em quay lại …  Bao nhiêu lời cảm ơn cũng không đủ. Nhưng vẫn  xin cảm ơn mái trường này đã cho em gặp được những người thầy,người cô tận tâm và tận tụy như vậy, những người bạn tốt và những bài học  sẽ chẳng bao giờ quên được . Đặc biệt là với lớp chuyên Văn của tôi xin gửi lời chúc tốt nhất đến cô chủ nhiệm lớp –cô Trần Hương Giang .Chính cô đã nâng đỡ thay vì là người cô người dẫn dắt, cô đã thay cả phần là người bạn , một người bạn có thể am hiểu và quan tâm chúng tôi , … xin cảm ơn tất cả và em cũng như các bạn sẽ luôn nhớ mãi nơi đây – trường THPT chuyên Lê Qúy Đôn , nơi đã chắp cánh cho tâm hồn em và dẫn lối em thực hiện ước mơ !
 
 
 

Tổng số điểm của bài viết là: 38 trong 11 đánh giá

Xếp hạng: 3.5 - 11 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

TKB KHOA BIỂU ONLINE 2023-2024
LỊCH BÁO GIẢNG ONLINE
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây