Cổng thông tin điện tử trường THPT Chuyên Lê Quý Đôn

https://chuyenlequydondb.edu.vn


Mầm xanh

        Tôi với bạn không thân. Khi danh sách bè bạn của tôi gọi không đứa nào thưa, tôi lại nhớ đến bạn, mỗi lần gọi điện cho bạn " Ê! trà đá đi'' là bạn hào hứng nhận lời tôi ngay, dường như bạn chả bao giờ từ chối tôi cả.
 
        Những buổi tối đông lạnh giá, ngồi với bạn nghe những kỷ niệm cũ kỹ của bạn thú vị phải biết. Tôi thích ngồi nghe những câu chuyện đó, thường có bóng hình của một cô giáo. Một người phụ nữ truyền thống ngoài 30 tuổi, giản dị. Cô không thích đi dép cao gót. Cô thường hay đến sớm quan tâm, nói chuyện với học trò, xem chúng đã ăn sáng chưa? đã trực nhật chưa?. Cô có cái ví con cún đáng yêu đã cũ sờn nhưng vẫn luôn giữ gìn nó vì là món quà của mẹ. Hàm răng đen do phải uống nhiều thuốc kháng sinh, sức khỏe cô không tốt, thi thoảng lại phải đi chữa bệnh. Chữ cô rất đẹp, mang một nét riêng, cô thường cằn nhằn về cái chữ nghiêng ngả của bạn.
 
        Ngoài trà đá, bánh mỳ cay... tôi vui sướng vì được biết thêm cô giáo bạn.
 
       Giọng bạn nhẹ nhàng, say sưa bạn kể, cô thường hay sai vặt bạn, thường hay kéo bạn xuống kho, bới trong đám bụi bặm tìm đồ, khi là quyển sách, cái kẹp, bản đồ. Bạn khoe chữ mình đẹp, là do cô uốn nắn, rèn giũa nghiêm khắc  từng nét một . Cô hay rầy la bạn, lúc chê đi đứng chập chạp quá, lúc bảo cắt tóc đi, để tóc dài phủ cả lỗ tai xù lên như tổ quạ. Bạn hý hửng, bị phàn nàn  mà vui sướng, hạnh phúc, bữa nào mà không được nghe giọng cô thì bạn buồn chán lắm! Tôi buồn cười khi nghe bạn kể, tình cảm giữa hai người thật đặc biệt, không phải thể hiện chỉ bằng một hai lời yêu thương, mà nó là cả quá trình gắn bó.
 
        Trong đám học trò cô bận lòng về bạn nhiều nhất, lúc nào cũng nhắc nhở bạn khi thì chuyện học hành chểnh mảng, khi thì về sự lôi thôi, không gọn gàng. Đôi khi nói chuyện, hỏi han như hai người bạn, lúc thì dạy bạn phải nói thế này, phải làm thế kia. Năm đó cô chủ nhiệm,  bạn học lớp 5.
 
       Bạn kể  bố mẹ bạn ly dị khi bạn còn tấm bé, bạn ở với bố, câu chuyện của bạn cứ để lại cho tôi nhiều suy nghĩ, đứa trẻ thiếu thốn tình thương biết đâu đã được bù đắp bởi cô giáo đó. Biết đâu chỉ một quãng ngắn ngủi trong cả cuộc đời dài dằng dẵng , nhưng nó đã gieo vào ký ức bạn bao điều tốt đẹp,  thay đổi quãng đời còn lại của bạn, nó đã ảnh hưởng, định cho bạn một nhân cách đẹp. Một đứa con trai giàu tình cảm, tốt bụng, trong khi những đứa con trai khác đồng cảnh đầu gấu, lêu lổng lông bông đầu đường xó chợ. Vệt ký ức đó như đã thấp sáng nên chuỗi ngày không mấy hạnh phúc của bạn.
 
       Những câu chuyện đứt quãng, mơ hồ của bạn lan truyền ấm áp cho tôi, để lại cho tôi những xúc động sâu sắc, khi soi vào bạn dạy cho tôi biết cách làm trò, làm người. Những kỹ niệm cũ của bạn như mới ngày hôm qua, đôi khi tôi nghi ngờ, như nó không phải là câu chuyện của 5 năm trước vậy!
 
       Bỗng có hôm bạn gọi điện cho tôi, giọng buồn thương '' cô quên tao rồi mày ạ!'' tôi ngớ ra không biết nói gì, chẳng biết an ủi bạn thế nào. Con người ta gặp nhau, thương nhau, rồi lại phải chia xa, mỗi người gặp những biến cố khác nhau, con người khác nhau, mọi sự đổi thay từng ngày.
 
       Xa bẵng nhau bao năm vậy, lúc tình cờ gặp lại cô giáo đó, hai cô trò chỉ còn ngượng ngập nói vài câu nhạt nhẽo, nhát gừng, sự thân thiết như chỉ là cái ngày xa xưa, chẳng bao giờ trở lại. Tôi biết bạn đã buồn thế nào chứ, như một mối tình sâu sắc , sau nhiều năm gặp lại, đến cái tên người ta cũng không nhớ, có lẽ bạn đã tưởng ra biết bao cảnh gặp gỡ, bao nhiêu lời nói muốn nói, câu chuyện dở dang, cuối cùng lại nghẹn đắng trong họng.
 
      Sau này, bạn chỉ nói với tôi rằng '' hết duyên rồi!''. Từ sau hầu chuyện tôi là câu chuyện trên báo này, quyển sách nọ, bộ phim kia, bạn không còn nhắc đến cô giáo đó nữa, nhưng tôi biết thứ tình cảm  ám ảnh đó sẽ theo bạn suốt cuộc đời, nó là quãng để sau này nhớ về sẽ cảm thấy ngọt ngào.
 
      Không biết chừng nhiều năm sau, biết đâu bạn cũng sẽ là một thầy giáo , cũng gieo cho học trò mình những mầm xanh , vì có lần bạn nói bâng quơ với tôi rằng, " tao cũng muốn làm một người thầy giáo tốt mày ạ!''
Học sinh: Trần Hoài Yến - 11B5
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây